Quan hệ đối tác (Partnership)

"Luật sư luôn có cơ hội làm việc tử tế. Vậy nếu chọn làm Luật sư, bạn hãy là một Luật sư tử tế".

- Luật sư Phạm Ngọc Minh - Giám đốc điều hành Công ty Luật TNHH Everest

Quan hệ đối tác (Partnership)

Quan hệ đối tác (Partnership): là một thỏa thuận trong đó các bên, được gọi là đối tác kinh doanh, đồng ý hợp tác để thúc đẩy lợi ích chung của họ. Các đối tác trong quan hệ đối tác có thể là cá nhân, Công ty, tổ chức dựa trên sở thích, trường học, chính phủ hoặc tổ hợp. Các tổ chức có thể hợp tác để tăng khả năng đạt được sứ mệnh của mỗi bên và mở rộng phạm vi tiếp cận của họ. Một quan hệ đối tác có thể dẫn đến việc phát hành và nắm giữ vốn chủ sở hữu hoặc có thể chỉ được điều chỉnh bởi một hợp đồng.

Quan hệ đối tác có một lịch sử lâu dài: Nghiên cứu cho thấy, Quan hệ đối tác đã được sử dụng từ thời Trung cổ ở Châu Âu và Trung Đông, vào khoảng Thế kỷ thứ XII.

Thỏa thuận đối tác (Partnership Agreement): là điều kiện tiên quyết để tạo ra Quan hệ đối tác, ngay cả khi nó không được thể hiện bằng văn bản.

Liên hệ

I- LỊCH SỬ HÌNH THÀNH QUAN HỆ ĐỐI TÁC

Quan hệ đối tác (Partnership) có một lịch sử lâu dài; chúng đã được sử dụng từ thời trung cổ ở Châu Âu và Trung Đông. Theo một bài báo năm 2006, Quan hệ đối tác đầu tiên được thực hiện vào năm 1383 bởi Francesco di Marco Datini, một thương gia của Prato và Florence. Công ty Covoni (1336-40) và Công ty Del Buono-Bencivenni (1336-40) cũng được coi là Quan hệ đối tác đầu tiên, nhưng chúng không phải là một Quan hệ đối tác chính thức. 

Ở Châu Âu, các Quan hệ đối tác đã góp phần tạo nên cuộc Cách mạng Thương mại bắt đầu từ Thế kỷ 13. Vào thế kỷ 15, các thành phố của Liên minh Hanseatic sẽ hợp tác hỗ trợ lẫn nhau. Một con tàu từ Hamburg đến Gdansk sẽ không chỉ chở hàng hóa của nó, mà còn được giao nhiệm vụ vận chuyển hàng hóa cho các Thành viên khác của Liên đoàn (League). Cách làm này không chỉ tiết kiệm thời gian và tiền bạc mà còn tạo thành bước đầu tiên hướng tới quan hệ đối tác. Khả năng tham gia lực lượng trong các dịch vụ có đi có lại đã trở thành một đặc điểm nổi bật và là yếu tố thành công lâu dài của tinh thần đồng đội Hanseatic.

Một nghiên cứu về thương mại thời Trung cổ ở Châu Âu cho thấy rằng, nhiều giao dịch dựa trên tín dụng quan trọng không sinh lãi. Do đó, chủ nghĩa thực dụng và lẽ thường kêu gọi một khoản đền bù hợp lý cho rủi ro khi cho vay tiền, và một khoản đền bù cho chi phí cơ hội của việc cho vay tiền mà không sử dụng nó cho các mục đích hiệu quả khác. Để lách luật cho vay nặng lãi do Giáo hội ban hành, các hình thức khen thưởng khác đã được tạo ra, đặc biệt là thông qua hình thức hợp tác phổ biến được gọi là Khen thưởng, rất phổ biến với các Chủ Ngân hàng thương mại người Ý. 

Các Ngân hàng thương mại Florentine gần như chắc chắn sẽ thu được lợi nhuận dương từ các khoản cho vay của họ, nhưng điều này sẽ xảy ra trước khi tính đến rủi ro về khả năng thanh toán.

Ở Trung Đông, các thể chế Qirad và Mudarabas phát triển khi thương mại với Levant, cụ thể là Đế chế Ottoman và Cận Đông theo Đạo Hồi, phát triển mạnh mẽ và khi các Công ty thương mại (Trading companies) sơ khai, Hợp đồng, Hối phiếu và Thương mại quốc tế đường dài được thành lập. Sau sự sụp đổ của Đế chế La Mã, Thương mại Levant đã hồi sinh vào Thế kỷ thứ 10 đến thế kỷ 11 ở Ý thời Byzantine. Đông và Tây Địa Trung Hải hình thành một phần của một nền văn minh thương mại duy nhất trong thời Trung cổ, và hai khu vực này phụ thuộc lẫn nhau về kinh tế thông qua thương mại (ở các mức độ khác nhau). 

Người Mông Cổ đã áp dụng và phát triển các khái niệm về trách nhiệm pháp lý liên quan đến các khoản đầu tư và khoản vay trong quan hệ đối tác Mongol-Ortoq, thúc đẩy thương mại và đầu tư để tạo điều kiện thuận lợi cho sự hội nhập thương mại của Đế quốc Mông Cổ. Các đặc điểm hợp đồng của Quan hệ đối tác Mongol-Ortoq gần giống với các Thỏa thuận Qirad và Khen thưởng. Tuy nhiên, các Nhà đầu tư Mông Cổ đã sử dụng tiền kim loại, tiền giấy, thỏi vàng và bạc và hàng hóa có thể giao dịch để đầu tư vào Quan hệ đối tác và chủ yếu tài trợ cho các hoạt động thương mại và cho vay tiền. Hơn nữa, giới tinh hoa Mông Cổ đã thiết lập Quan hệ đối tác thương mại với các thương nhân từ Trung và Tây Á và Châu Âu, bao gồm cả gia đình của Marco Polo.

Xem thêm: Đối tác (Partner).

II- THỎA THUẬN ĐỐI TÁC (PARNERSHIP AGREEMENT) 

Để ra đời, mọi Quan hệ đối tác nhất thiết phải có một Thỏa thuận đối tác (Partnership Agreement), ngay cả khi nó chưa được viết thành văn bản. Ở các khu vực pháp lý Thông luật (Common Law), một Thỏa thuận hợp tác bằng văn bản không bắt buộc về mặt pháp lý, nhưng các Đối tác có thể hưởng lợi từ một Thỏa thuận hợp tác nêu rõ các điều khoản quan trọng của mối quan hệ giữa họ.

Trong kinh doanh, hai hoặc nhiều Công ty hợp lực thành một Liên doanh (Joint Venture), mối quan hệ Người mua - Nhà cung cấp, Liên minh chiến lược hoặc Tập đoàn để: (i) làm việc trong một Dự án (ví dụ: dự án công nghiệp hoặc nghiên cứu) quá nặng hoặc quá sức rủi ro đối với một thực thể duy nhất, (ii) hợp lực để có vị thế mạnh hơn trên thị trường, (iii) tuân thủ các quy định cụ thể (ví dụ: ở một số quốc gia mới nổi, người nước ngoài chỉ có thể đầu tư dưới hình thức hợp tác với các doanh nhân địa phương.  

Trong trường hợp này, Liên minh có thể được cấu trúc theo một quy trình có thể so sánh được với một giao dịch Mua bán & Sáp nhập (Mergers & Acquisitions). Một tài liệu lớn về kinh doanh và quản lý đã chú ý đến việc hình thành và quản lý các Thỏa thuận hợp tác. Đặc biệt, nó đã chỉ ra vai trò của các hợp đồng và cơ chế quan hệ để tổ chức các Quan hệ đối tác kinh doanh.

Quan hệ đối tác đưa ra cho các bên liên quan những cuộc đàm phán phức tạp và những thách thức đặc biệt phải được điều hướng để đạt được thỏa thuận. Các mục tiêu bao quát, mức độ cho và nhận, phạm vi trách nhiệm, quyền hạn và sự kế thừa, cách đánh giá và phân bổ thành công, và thường là nhiều yếu tố khác đều phải được thương lượng. Sau khi đạt được thỏa thuận, quan hệ đối tác thường được thực thi theo luật dân sự, đặc biệt nếu được ghi chép đầy đủ.

Các đối tác muốn làm cho thỏa thuận của họ rõ ràng và có thể thi hành được thường soạn thảo các Điều khoản Hợp tác. Sự tin tưởng và thực dụng cũng rất cần thiết vì không thể kỳ vọng rằng mọi thứ đều có thể được viết ra trong thỏa thuận hợp tác ban đầu, do đó quản trị chất lượng [13]và giao tiếp rõ ràng là những yếu tố thành công quan trọng về lâu dài. Thông tin về các thực thể hợp tác chính thức thường được công khai, chẳng hạn như thông qua thông cáo báo chí, quảng cáo trên báo hoặc luật hồ sơ công khai.

Xem thêm: Đối tác kinh doanh (Business Partner)

III- BÙ ĐẮP ĐỐI TÁC

Bù đắp cho Đối tác (Partner Compensation): thuật ngữ chỉ số tiền trả cho Đối tác hoặc chi tiêu cho Người ảnh hưởng. Thông thường khoản Bù đắp này sẽ được xác định theo các điều khoản của Thỏa thuận đối tác. Các Đối tác làm việc cho Quan hệ đối tác có thể nhận được tiền thù lao cho sức lao động của họ trước khi phân chia lợi nhuận giữa các Đối tác.

1- Đối tác góp vốn và Đối tác làm công ăn lương

Đối tác góp vốn (Equity Partner) được phân biệt với các Đối tác được trả lương (Contract or Income Partners), tong một số Quan hệ đối tác của các cá nhân, đặc biệt là các Công ty Luật (Law Firm)Công ty Kế toán (Accountancy Firm). Mức độ kiểm soát mà mỗi loại Đối tác thực hiện đối với Quan hệ đối tác phụ thuộc vào Thỏa thuận đối tác có liên quan. Đối tác góp vốn là Chủ sở hữu một phần của Công ty và được hưởng một tỷ lệ lợi nhuận có thể phân phối của Công ty hợp danh. 

Đối tác làm công ăn lương (Salaried Partner) được trả lương nhưng không có bất kỳ quyền sở hữu cơ bản nào trong Công ty và sẽ không chia sẻ các khoản phân phối của Quan hệ đối tác (mặc dù việc các Đối tác làm công ăn lương nhận Tiền thưởng dựa trên Lợi nhuận của Công ty là khá phổ biến). 

Mặc dù các cá nhân trong cả hai loại được mô tả là Đối tác, nhưng Đối tác góp vốn và Đối tác làm công ăn lương có ít điểm chung ngoài trách nhiệm chung và một số trách nhiệm pháp lý. Trong nhiều hệ thống pháp luật, các Đối tác làm công ăn lương hoàn toàn không phải là "Đối tác" (Partner) dưới con mắt của luật pháp. Tuy nhiên, nếu Công ty của họ coi họ là Đối tác, họ vẫn phải chịu trách nhiệm chung và một số trách nhiệm pháp lý.

Ở dạng cơ bản nhất, các Đối tác góp vốn được hưởng một phần cố định của Công ty hợp danh (thông thường, nhưng không phải lúc nào cũng là một phần bằng nhau với các đối tác khác) và khi phân phối lợi nhuận, nhận được một phần lợi nhuận của Công ty hợp danh tương ứng với phần đó. Trong các Quan hệ đối tác phức tạp hơn, tồn tại các mô hình khác nhau để xác định quyền sở hữu, phân phối lợi nhuận hoặc cả hai. Hai cách tiếp cận thay thế phổ biến để phân phối lợi nhuận là "Bù đắp bước khóa" (Lockstep compensation)"Nguồn gốc" (Source of Origination) - đôi khi được gọi một cách sinh động hơn là "Ăn những gì bạn giết" (Eat what you kill).

Lockstep liên quan đến các Đối tác mới tham gia quan hệ đối tác với một số "điểm" (point) nhất định. Khi thời gian trôi qua, họ tích lũy thêm điểm, cho đến khi đạt đến mức tối đa đã đặt, đôi khi được gọi là điểm cao nhất. Khoảng thời gian cần thiết để đạt đến mức tối đa thường được sử dụng để mô tả công ty. Ví dụ: người ta có thể nói rằng một Công ty có "bước khóa bảy năm" và một Công ty khác có "bước khóa mười năm" tùy thuộc vào khoảng thời gian cần thiết để đạt được vốn chủ sở hữu tối đa. 

Nguồn gốc liên quan đến việc "bù đắp" lợi nhuận theo một công thức có tính đến lượng doanh thu và lợi nhuận do mỗi đối tác tạo ra, sao cho các đối tác tạo ra nhiều doanh thu hơn sẽ nhận được phần lớn hơn trong lợi nhuận được phân phối của đối tác. 

2- Công ty Luật (Law Firm)

Nguồn bù đắp ban đầu hiếm khi được nhìn thấy bên ngoài các Công ty luật. Nguyên tắc đơn giản là mỗi Đối tác nhận được một phần lợi nhuận của đối tác lên đến một số tiền nhất định, với bất kỳ khoản lợi nhuận bổ sung nào được phân phối cho đối tác chịu trách nhiệm về "sự khởi đầu" của công việc tạo ra lợi nhuận.

Các Công ty luật của Anh có xu hướng sử dụng nguyên tắc lockstep, trong khi các Công ty của Mỹ quen với nguồn gốc hơn. Khi Công ty Clifford Chance của Anh sáp nhập với Công ty Rogers & Wells của Mỹ, nhiều khó khăn liên quan đến việc sáp nhập đó được đổ lỗi cho những khó khăn trong việc hợp nhất một nền văn hóa từng bước với một nền văn hóa khởi nguồn.

IV- THUẾ TRONG QUAN HỆ HỆ ĐỐI TÁC

Quan hệ đối tác được cơ quan chính phủ công nhận có thể được hưởng những lợi ích đặc biệt từ chính sách thuế. Ví dụ, ở các nước phát triển, Quan hệ đối tác kinh doanh thường được ưu tiên hơn so với các Tập đoàn trong chính sách thuế, vì thuế cổ tức chỉ xảy ra đối với lợi nhuận trước khi chúng được phân phối cho các đối tác. Tuy nhiên, tùy thuộc vào cấu trúc Công ty hợp danh và khu vực tài phán mà Công ty hoạt động, chủ sở hữu của Công ty hợp danh có thể phải chịu trách nhiệm cá nhân lớn hơn so với khi họ là cổ đông của Công ty. Ở những quốc gia như vậy, quan hệ đối tác thường được điều chỉnh thông qua luật chống độc quyền, để ngăn chặn các hành vi độc quyền và thúc đẩythị trường tự do cạnh tranh. Tuy nhiên, việc thi hành luật có sự khác biệt đáng kể. Các quan hệ đối tác trong nước được chính phủ công nhận cũng thường được hưởng các lợi ích về thuế.

Xem thêm: Dịch vụ Luật sư hợp đồng của Công ty Luật TNHH Everest.

V- QUAN HỆ ĐỐI TÁC THEO THÔNG LUẬT

Theo Thông luật (Common Law), các thành viên của Công ty hợp danh kinh doanh chịu trách nhiệm cá nhân về các khoản nợ và nghĩa vụ của công ty hợp danh. Các hình thức hợp tác đã phát triển có thể hạn chế trách nhiệm pháp lý của đối tác.

1- Các hình thức hợp tác

Quan hệ đối tác chung (General partnership): trong đó tất cả các đối tác quản lý Công ty và chịu trách nhiệm cá nhân về các khoản nợ của mình, được phát triển theo luật chung. Các thành viên hợp danh có nghĩa vụ chịu trách nhiệm nghiêm ngặt đối với bên thứ ba bị thiệt hại do Hợp danh gây ra. Các thành viên hợp danh có thể có trách nhiệm liên đới hoặc trách nhiệm chung và nhiều trách nhiệm tùy theo hoàn cảnh.

Công ty hợp danh hữu hạn (LP): là Công ty hợp danh trong đó các đối tác chung quản lý hoạt động của Công ty hợp danh và các đối tác hữu hạn từ bỏ quyền quản lý Công ty để đổi lấy trách nhiệm hữu hạn đối với các khoản nợ của Công ty hợp danh. Trách nhiệm của các đối tác hạn chế được giới hạn trong khoản đầu tư của họ vào quan hệ đối tác. Hình thức hợp tác này được phát triển vào thế kỷ 19, ở Vương quốc Anh nơi nó được truyền đạt theo điều lệ, và ở Hoa Kỳ nơi nó được tạo ra theo quy chế. 

Gần đây, các hình thức hợp tác bổ sung đã được công nhận: 

Công ty hợp danh trách nhiệ m hữu hạn (LLP): một hình thức hợp tác trong đó tất cả các đối tác có thể có một số mức độ trách nhiệm hữu hạn.

Công ty hợp danh trách nhiệm hữu hạn (LLLP): một hình thức Công ty hợp danh hữu hạn trong đó các thành viên hợp danh có trách nhiệm hữu hạn đối với các khoản nợ và nghĩa vụ của Công ty hợp danh hữu hạn.

2- Đối tác thầm lặng

Đối tác im lặng (Silent Partner) hoặc Đối tác đang ngủ (Sleeping Partner): là những đối tác vẫn chia sẻ lợi nhuận và thua lỗ của Công ty, nhưng không tham gia vào việc quản lý Công ty. Đôi khi, lợi ích của Đối tác thầm lặng trong kinh doanh sẽ không được công khai. Một đối tác im lặng thường là một Nhà đầu tư trong quan hệ đối tác, người được hưởng một phần lợi nhuận của quan hệ đối tác. Các đối tác im lặng có thể thích đầu tư vào các Công ty hợp danh hạn chế để bảo vệ tài sản cá nhân của họ khỏi các khoản nợ hoặc trách nhiệm pháp lý của Công ty hợp danh.

3- Quan hệ đối tác tại Mỹ

Theo Luật Mỹ, một Quan hệ đối tác là một Hiệp hội kinh doanh (Business Association) của hai hoặc nhiều cá nhân. Thông qua đó, các Đối tác (Partners) chia sẻ lợi nhuận và chịu trách nhiệm về trách nhiệm pháp lý của công việc kinh doanh của họ. Các Tiểu bang của Mỹ công nhận các hình thức hợp tác hữu hạn có thể cho phép một đối tác không tham gia vào Liên doanh kinh doanh (Business Venture) không phải chịu trách nhiệm pháp lý đối với các khoản nợ và nghĩa vụ của Quan hệ đối tác. Các Quan hệ đối tác thường trả ít thuế hơn so với các Công ty trong các lĩnh vực như quản lý quỹ.

Chính phủ Liên bang của Mỹ không có luật cụ thể điều chỉnh việc thiết lập Quan hệ đối tác. Thay vào đó, các Tiểu bang của Mỹ và Đặc khu Columbia đều có các Đạo luật và Luật chung điều chỉnh Quan hệ đối tác. Hội nghị Ủy viên Quốc gia về Luật thống nhất của các Bang đã ban hành các Luật mẫu không ràng buộc (được gọi là Đạo luật thống nhất) trong đó khuyến khích các cơ quan lập pháp tương ứng áp dụng tính thống nhất của Luật hợp danh vào các Bang. Các Luật mẫu bao gồm Đạo luật Hợp tác Thống nhất và Đạo luật Hợp tác Hữu hạn Thống nhất. Hầu hết các Bang của Mỹ đã thông qua một dạng Đạo luật Đối tác Thống nhất, bao gồm các điều khoản điều chỉnh các Quan hệ đối tác chung, Công ty Hợp danh Hữu hạn (Limited Partnership - LP) và Công ty Hợp danh Trách nhiệm hữu hạn (Limited Liability Partnerships - LLP).

Mặc dù Chính phủ Liên bang không có Luật cụ thể để thiết lập Quan hệ đối tác, nhưng Chính phủ Liên bang có một kế hoạch pháp lý và quy định rộng rãi để đánh thuế các Quan hệ đối tác, được quy định trong Bộ luật Doanh thu Nội bộ (IRC) và Bộ luật Quy định Liên bang. IRC xác định nghĩa vụ thuế liên bang đối với các hoạt động hợp danh phục vụ hiệu quả như quy định của Liên bang về một số khía cạnh của Quan hệ đối tác.

4- Quan hệ đối tác tại Úc

Đối tác kinh doanh, theo Đạo luật Hợp danh 1958 (Vic), để tồn tại ở Úc, bốn (04) tiêu chí chính phải được đáp ứng. Họ đang: [1] Thỏa thuận hợp lệ giữa các bên; [2] Để tiếp tục kinh doanh - điều này được định nghĩa là "bất kỳ thương mại, nghề nghiệp hoặc nghề nghiệp nào"; [3] Chung - nghĩa là phải có một số tương hỗ về quyền, lợi ích và nghĩa vụ; [4] Hướng tới lợi nhuận - do đó, các tổ chức từ thiện không thể là Đối tác (Tổ chức từ thiện thường là hiệp hội được thành lập theo Đạo luật hợp nhất hiệp hội 1981 - Associations Incorporations Act 1981, Vic).

Đối tác chia sẻ lợi nhuận và thua lỗ. Quan hệ đối tác về cơ bản là một thỏa thuận giữa hai hoặc nhiều nhóm hoặc Công ty trong đó lãi và lỗ được chia đều

5- Quan hệ đối tác tại Ấn Độ

Theo Mục 4 của Đạo luật hợp tác năm 1932: "Quan hệ đối tác được định nghĩa là mối quan hệ giữa hai hoặc nhiều người đã đồng ý chia sẻ lợi nhuận của một Công ty được thực hiện bởi tất cả hoặc bất kỳ ai trong số họ hành động cho tất cả". Định nghĩa này thay thế định nghĩa trước đó được đưa ra trong Mục 239 của Đạo luật Hợp đồng Ấn Độ năm 1872 là - “Quan hệ đối tác là mối quan hệ tồn tại giữa những người đã đồng ý kết hợp tài sản, sức lao động, kỹ năng của họ trong một số hoạt động kinh doanh và chia sẻ lợi nhuận giữa họ”. Định nghĩa năm 1932 đã thêm khái niệm về cơ quan hỗ tương. Quan hệ đối tác Ấn Độ có những đặc điểm chung sau: 

[1] Một Công ty Hợp danh (Partnership Firm): không phải là một pháp nhân (trừ các đối tác cấu thành nó). Công ty Hợp danh có danh tính hạn chế cho mục đích của Luật thuế theo Mục 4 của Đạo luật hợp tác năm 1932.

[2] Công ty hợp danh: là chủ thể đồng thời Hợp đồng của quan hệ đối tác được bao gồm trong Mục số 7 của Danh sách III của Hiến pháp Ấn Độ (danh sách cấu thành các chủ đề mà cả chính quyền Bang và Chính phủ Trung ương (Quốc gia) có thể lập pháp tức là thông qua luật).

[3] Trách nhiệm vô hạn: Nhược điểm chính của quan hệ đối tác là trách nhiệm vô hạn của các đối tác đối với các khoản nợ và trách nhiệm pháp lý của Công ty. Bất kỳ đối tác nào cũng có thể ràng buộc Công ty và Công ty chịu trách nhiệm về mọi trách nhiệm phát sinh của bất kỳ Công ty nào thay mặt cho Công ty. Nếu tài sản của Công ty hợp danh không đủ để thanh toán các khoản nợ, tài sản cá nhân của bất kỳ thành viên hợp danh nào có thể được đính kèm để thanh toán các khoản nợ của Công ty.

[4] Đối tác là Đại lý chung (Mutual Agents): Hoạt động kinh doanh của Công ty có thể được thực hiện bởi tất cả hoặc bất kỳ ai trong số họ hành động cho tất cả. Bất kỳ đối tác nào cũng có quyền ràng buộc Công ty. Hành động của bất kỳ một đối tác nào có hiệu lực ràng buộc đối với tất cả các đối tác. Như vậy, mỗi đối tác là 'đại lý' của tất cả các đối tác còn lại. Do đó, các đối tác là 'tác nhân tương hỗ'. Mục 18 của Đạo luật hợp danh năm 1932 nói rằng "Theo các quy định của Đạo luật này, một đối tác là đại lý của Công ty vì mục đích kinh doanh của Công ty".

[5] Thỏa thuận bằng miệng hoặc bằng văn bản: Đạo luật Đối tác năm 1932 không có chỗ nào đề cập rằng Thỏa thuận Đối tác phải ở dạng văn bản hoặc bằng miệng. Do đó, quy tắc chung của Đạo luật hợp đồng được áp dụng là hợp đồng có thể là 'bằng miệng' hoặc 'bằng văn bản' miễn là nó đáp ứng các điều kiện cơ bản để trở thành hợp đồng tức là thỏa thuận giữa các đối tác có hiệu lực pháp lý. Một thỏa thuận bằng văn bản được khuyến khích để thiết lập sự tồn tại của quan hệ đối tác và để chứng minh quyền và nghĩa vụ của mỗi đối tác, vì rất khó để chứng minh một thỏa thuận bằng miệng. [23]

[6] Số lượng Đối tác tối thiểu là 02 và tối đa là 50: trong bất kỳ loại hoạt động kinh doanh nào. Vì quan hệ đối tác là 'thỏa thuận' nên phải có tối thiểu hai đối tác. Đạo luật hợp tác không đưa ra bất kỳ hạn chế nào đối với số lượng đối tác tối đa. Tuy nhiên, Mục 464 của Đạo luật Công ty 2013 và Quy tắc 10 của Quy tắc Công ty (Khác) năm 2014 nghiêm cấm quan hệ đối tác bao gồm hơn 50 đối với bất kỳ Công ty nào, trừ khi nó được đăng ký là Công ty theo Đạo luật Công ty năm 2013 hoặc được thành lập theo một số quy định khác. pháp luật. Một số luật khác có nghĩa là các công ty và tập đoàn được thành lập thông qua một số luật khác được Quốc hội Ấn Độ thông qua. 

[7] Cơ quan hỗ tương: là thử nghiệm thực sự: Bài kiểm tra thực sự của 'Công ty Hợp danh' là 'Đại lý chung' do Tòa án Ấn Độ đặt ra, tức là liệu một Đối tác có thể ràng buộc Công ty bằng hành động của mình hay không, tức là liệu anh ta có thể đóng vai trò là đại lý của tất cả các đối tác khác hay không.

6- Quan hệ đối tác tại Canada

Quy định pháp luật về Quan hệ đối tác ở Canada thuộc thẩm quyền của Bang. Quan hệ đối tác không phải là một Thực thể pháp lý riêng biệt và thu nhập của Quan hệ đối tác bị đánh thuế theo tỷ lệ của Đối tác nhận thu nhập. Quan hệ đối tác có thể được coi là tồn tại bất kể ý định của các đối tác. Các yếu tố phổ biến được Tòa án xem xét khi xác định sự tồn tại của Công ty hợp danh là hai hoặc nhiều pháp nhân: [1] Đang kinh doanh, [2] Cùng điểm chung; [3] Với mục đích lợi nhuận.

7- Quan hệ đối tác tại Anh 

Công ty Hợp danh hữu hạn Vương quốc Anh (United Kingdom Limited Partnership). Một quan hệ đối tác hạn chế ở Vương quốc Anh bao gồm: [1] Một hoặc nhiều người được gọi là Thành viên hợp danh (General Partners) chịu trách nhiệm về mọi khoản nợ và nghĩa vụ của Công ty (Firm); và: [2] Một hoặc của Công ty vượt quá số tiền đóng góp. [3] Đối tác hữu hạn không được: rút ra hoặc nhận lại bất kỳ phần đóng góp nào của họ cho quan hệ đối tác trong suốt thời gian tồn tại của nó; hoặc là: tham gia quản lý Công ty hoặc có quyền ràng buộc Công ty. Nếu họ làm như vậy, họ phải chịu trách nhiệm về tất cả các khoản nợ và nghĩa vụ của Công ty cho đến số tiền rút ra hoặc nhận lại hoặc phát sinh trong khi tham gia quản lý, tùy từng trường hợp. 

8- Quan hệ đối tác tại Hồng Kông

Quan hệ đối tác tại Hồng Kông (Partnership in Hong Kong): là một Thực thể kinh doanh được thành lập theo Pháp lệnh Hợp tác Hồng Kông. Đnh nghĩa Quan hệ đối tác là "mối quan hệ giữa những người cùng thực hiện một hoạt động kinh doanh vì mục tiêu lợi nhuận" và không phải là một Công ty cổ phần (Joint Stock Company) hoặc một Công ty Hợp nhất (Incorporated Company). Nếu Thực thể kinh doanh đăng ký với Cơ quan đăng ký Công ty thì nó sẽ ở dạng Công ty Hợp danh hữu hạn (Limited Partnership) được định nghĩa trong Pháp lệnh hợp danh hữu hạn. Tuy nhiên, nếu Thực thể kinh doanh này không đăng ký với Cơ quan đăng ký Công ty, thì mặc định nó sẽ trở thành Công ty hợp danh chung (General Partnership).

Luật sư Phạm Ngọc Minh - Giám đốc điều hành của Công ty Luật TNHH Everest, tổng hợp.

Liên hệ tư vấn
Liên hệ tư vấn

Chuyên viên tư vấn sẵn sàng hỗ trợ!

Tư vấn sử dụng dịch vụ miễn phí

Hoặc
Đăng ký tư vấn
Công ty luật TNHH Everest - Công ty Luật uy tín tại Việt Nam

Everest
Thương hiệu tư vấn pháp lý hàng đầu
Thương hiệu tư vấn pháp lý hàng đầu

Top 20 thương hiệu vàng Việt Nam

Tự hào là đối tác thương hiệu lớn
Video
Everest - Hành trình vượt khó cùng đối tác
Hợp đồng góp vốn thành lập doanh nghiệp
Gặp các chuyên gia Đội ngũ Luật sư giàu kinh nghiệm
Để làm được những điều đó, mỗi một luật sư thành viên thuộc Hãng luật của chúng tôi đều phải rèn luyện không ngừng để có kiến thức Uyên thâm về chuyên môn, luôn đặt Tình yêu và Trách nhiệm vào công việc
4.7 5 (1 đánh giá)
0 bình luận, đánh giá về Quan hệ đối tác (Partnership)

Xin chào quý khách. Quý khách hãy để lại bình luận, chúng tôi sẽ phản hồi sớm

Trả lời.
Thông tin người gửi
Bình luận sản phẩm
Nhấn vào đây để đánh giá
Thông tin người gửi
Tổng đài tư vấn: 024-66 527 527
Giờ làm việc: Thứ 2 - Thứ 7: 8h30 - 18h00
1.94263 sec| 1176.375 kb